Tắm bùn
khoáng, nước khoáng
TS. Phạm Quang Lung -
Ngâm tắm bùn khoáng, nước khoáng
đă có từ thời Hy Lạp cổ đại. Từ
những nǎm 1820 tắm bùn khoáng, nước khoáng ngày
càng được sử dụng rộng răi ở châu Âu,
nhất là các nước Nga, Đức, Pháp...
Bùn khoáng chữa bệnh
Bùn khoáng được h́nh thành do biến đổi
của địa chất, có nguồn gốc từ
thực vật, hoặc đất đai, sinh ra do biến
đổi sinh học của các chất hữu cơ, vô cơ.
Bùn thường được khai thác ở mỏ, ở
suối, ở biển hoặc cửa sông. Bùn khoáng sử
dụng trong điều trị được chia ra làm 2
nhóm chính:
- Nhóm sinh ra từ quá tŕnh trầm tích (cặn lắng
chữa bệnh) từ những chất hữu cơ, vô cơ
hay do sự phát triển của những vi thể có các
chất: estrogen, progesteron, carbonat, sulfat... Thường là
những chất có liên quan đến nguồn nước.
Đây là nhóm thường gặp và được
sử dụng nhiều nhất.
- Nhóm sinh ra từ quá tŕnh tan ră của đá (đất
chữa bệnh). Nhóm này gồm chủ yếu là các nguyên
tố vô cơ có nguồn gốc khoáng chất.
Tính chất lư, hóa của bùn là do các thành phần
cấu tạo nên bùn như các muối, ion, acid... và làm nên
khả nǎng chữa bệnh của bùn. Chẳng hạn,
tỷ trọng của bùn lớn do bùn được
tạo thành từ các chất khoáng, được sinh ra
từ các hồ nước mặn. Do tỷ trọng
của bùn cao, nên da được chèn ép. Độ
khuếch tán, độ dẻo của bùn phụ thuộc
vào các hạt do chất khoáng tạo thành. Độ
khuếch tán càng lớn th́ độ dẻo dính càng
nhiều và bùn càng bám chặt vào da, chui vào các lỗ
lồi lơm không đều, các rănh của da và làm tǎng
tác dụng trên da. Các loại bùn nói chung đều có tính
chất giữ nhiệt trong thời gian dài hơn so
với lượng nước có cùng nhiệt độ.
Bùn c̣n có khả nǎng giữ nước, nhất là các
loại bùng có chất hữu cơ từ nguồn gốc
thực vật. Liệu pháp bùn khoáng được
chỉ định để điều trị một
số bệnh viêm khớp dạng thấp, đặc
biệt bộ máy vận động, bệnh của
hệ thần kinh ngoại biên, t́nh trạng viêm mạn tính
hệ sinh dục và một số bệnh ngoài da (vẩy
nến...).
Nước khoáng chữa bệnh
Nước khoáng là một loại nước tự nhiên,
có hàm lượng chất rắn trên 1g/lít, nhiệt độ
thường trên 200C, có tác dụng chữa bệnh, nâng
cao sức khỏe. Một số nguồn nước khoáng
được dùng để uống, điều ḥa
chức nǎng cơ quan nội tạng. Do nguồn nước
khoáng có tỷ trọng lớn, tạo nên sự hạ
thấp trọng lượng của cơ thể trong nước,
tạo thuận lợi cho việc thực hiện các
cử động hạn chế do tổn thương gây
nên. Chính v́ vậy, người ta sử dụng liệu
pháp nước khoáng để điều trị bệnh
thấp khớp mạn, thoái hóa khớp, một số
bệnh thần kinh ngoại biên, các di chứng của
liệt. Thành phần của nước khoáng là các cation
và anion như: Na+, K+, Fe++, Mg++, NH4-, Cl-, SO4- -, CHO3-, ..., có tác
dụng kích thích tính thẩm thấu qua da. Sự kích thích
ở mức độ vừa phải và kéo dài này làm tǎng
cường các chức nǎng ở da. Khi tắm nước
khoáng, tạo nên sự trao đổi lớn giữa da và
nước khoáng. Liệu pháp nước khoáng là liệu
pháp tác dụng toàn thân, tác dụng lên toàn bộ cơ
thể.
Lợi ích của tắm bùn khoáng, nước khoáng đối
với cơ thể rất rơ ràng:
Gây kích thích mạnh trên da: do các muối và chất có
trong nước khoáng, nhất là các chất: NaCl, CO2, H2O...
Dưới tác dụng kích thích này, lượng acetylcholin
và histamin phóng ra lớn hơn, do đó tác dụng tại
chỗ và toàn thân mạnh hơn.
Tǎng khả nǎng nhạy cảm của da. Trong khi
đó tắm nước thường ở cùng nhiệt
độ như nước khoáng lại làm giảm độ
nhạy cảm của da.
Tǎng trao đổi ion giữa nước và da. Nhờ
sự trao đổi này, tǎng tác dụng chuyên hóa
của cơ thể.
Sau khi tắm nước khoáng, một phần muối
của chúng c̣n lại trên da (lớp áo muối). Phần
lớn các muối này hút nước, hấp thụ nước
làm cho tuần hoàn ở da mạnh lên và tạo điều
kiện cho da bài tiết một số độc tố.
Do vậy bùn khoáng, nước khoáng thường
được áp dụng trong điều trị, phục
hồi chức nǎng một số bệnh xương
khớp mạn tính, thoái hóa khớp, đặc biệt
khớp gối; một số bệnh da như chàm mạn
tính, vảy nến, hội chứng thần kinh ngoại biên,
viêm phần phụ mạn tính, bệnh chuyển hóa...